Cặp đôi chia sẻ bí quyết cứu hôn nhân bên bờ vực, U60 vẫn giữ lửa mặn nồng: Mua nhà ở riêng

Tại thị trấn Oundle yên bình của Bắc Northamptonshire (Anh), có một câu chuyện hôn nhân khiến nhiều người tò mò: bà Mikala Dainter (52 tuổi) và ông Antony (56 tuổi) – một cặp đôi đã bên nhau gần 20 năm – quyết định sống ở hai ngôi nhà cách nhau 15 phút lái xe. Không ly hôn, không chia tay, chỉ đơn giản là… tách ra để yêu nhau tốt hơn.

Cặp đôi sống ở hai căn nhà cách nhau chỉ 15 phút lái xe, và cậu con trai chia thời gian ở cả hai nơi. Ảnh: Daily Mail.

Với nhiều người, đây có thể là tín hiệu của một cuộc hôn nhân rạn vỡ. Nhưng đối với Mikala và Antony, đó lại là phao cứu sinh trong giai đoạn cả hai tưởng như không thể tiếp tục đi cùng nhau.

Hai năm trước, hôn nhân của họ rơi vào khủng hoảng sâu sắc. Mikala – chuyên gia tư vấn IT – kể lại những ngày bà phải xoay xở giữa hai đứa trẻ: con gái riêng tuổi teen của Antony, người vừa chuyển về sống chung, và cậu con trai nhỏ của cả hai. Cộng thêm khó khăn tài chính và vấn đề sức khỏe của Antony trong đại dịch Covid-19, không khí gia đình trở nên nặng nề đến mức họ cảm thấy xa lạ với chính người bạn đời của mình.

Dù vậy, họ chưa từng nghĩ đến chuyện ly hôn. “Chúng tôi vẫn yêu nhau, chỉ là không thể sống cùng nhau lúc đó”, Mikala chia sẻ.

Năm 2023, bà đưa ra một đề xuất nghe có vẻ mạo hiểm: sống riêng để cứu vãn hôn nhân. Đó chính là mô hình Living Apart Together (LAT) – sống riêng nhưng vẫn là một cặp đôi.

Antony giữ lại căn nhà cũ và mua phần sở hữu của vợ. Mikala dùng số tiền đó mua một ngôi nhà gần đó để sống cùng con trai. Những ngày đầu, Antony lo sợ đây là “ly hôn trá hình”. Nhưng Mikala đã trấn an: khoảng cách vật lý không phải khoảng cách tình cảm.

Thời gian đã chứng minh điều đó.

Không còn va chạm thường ngày, cả hai có cơ hội lấy lại không gian cá nhân: Antony tự do với những chuyến mô tô yêu thích, còn Mikala tập yoga trong yên tĩnh và… sơn nhà vệ sinh màu hồng neon theo đúng sở thích – điều mà trước đây chắc chắn sẽ gây tranh cãi.

Bạn bè trêu đùa rằng Mikala giờ có “thiên đường không tiếng ngáy”, còn Antony thì được ngưỡng mộ vì vừa giữ sự độc lập vừa bảo toàn hạnh phúc gia đình.

Kỳ lạ thay, khi không còn ở chung, họ lại tìm lại được cảm giác “mới yêu”. Không còn xung đột vì chuyện nhỏ nhặt như dọn dẹp hay giờ giấc sinh hoạt, thay vào đó họ dành cho nhau những buổi hẹn hò chất lượng.

Antony lái xe sang nhà vợ ăn tối ba lần mỗi tuần. Cuối tuần, họ cùng nhau đi cà phê, ăn sáng, tới pub hoặc gặp nhau sau buổi tập gym. Mối quan hệ giờ tràn ngập những cuộc trò chuyện nhẹ nhàng, sự tò mò và một cảm giác bình yên lâu rồi chưa thấy.

Và dù sống riêng, họ vẫn giữ những truyền thống rất “gia đình”: sinh nhật con trai, Giáng sinh hay dịp đặc biệt nào đó, cả nhà ngủ lại cùng nhau để cậu bé cảm nhận trọn vẹn không khí ấm cúng.

“Chúng tôi là hai cá nhân độc lập nhưng trong một mối quan hệ yêu thương sâu sắc,” Mikala nói.

Không phải ai trong gia đình cũng hiểu lựa chọn này. Nhưng Mikala tin mình vẫn giữ trọn lời thề ngày cưới: yêu và tôn trọng nhau, theo cách phù hợp nhất với cả hai.

Còn chuyện quay lại sống chung một mái nhà? Mikala mỉm cười và để ngỏ. “Biết đâu đấy. Nhưng hiện tại, 15 phút lái xe là khoảng cách hoàn hảo để chúng tôi giữ được ngọn lửa hạnh phúc.”

Câu chuyện của họ khiến nhiều người nhận ra rằng hôn nhân không nhất thiết phải đi theo khuôn mẫu. Đôi khi, yêu nhau nhưng cho nhau khoảng không lại chính là điều giúp tình cảm bền vững. Và ở tuổi U60, Mikala và Antony đã chứng minh rằng: để giữ lửa, mỗi cặp đôi có thể tự tìm ra “công thức” của riêng mình – miễn là nơi cuối cùng họ tìm về vẫn là nhau.

Trang Đào (Đời sống pháp luật)